Saturday 9 April 2011

Living Underground - Sống dưới lòng đất (chapter 1: A guess wasn't based on scientific research)

Content:

1. Một suy đoán không dựa tên cơ sở khoa học.
2. Hai nhà thám hiểm.
3. Ba nhà khoa học vĩ đại nhất
4. Sống dưới lòng đất
5. Kè phá hoại. Kẻ thù. Người lớn.
6. Vỡ mộng
7. Trưởng thành


Preface: 
 Tôi từng là một đứa trẻ thích mơ mộng viển vông và đặc biệt nhạy cảm với các sự việc trong những giấc mơ. Tôi từng cho rằng những giấc mơ ấy đang cố nói với tôi những điều gì đó và tôi phải giải mã chúng.
Nhưng chẳng ai biết trước được tương lai, mọi việc cứ đột ngột xảy đến cho tôi khiến mọi thứ đảo lộn như thể không có khái niệm trọng lực. Cho đến một ngày... lại một sự bất ngờ mới... 

1. Một suy đoán không dựa trên cơ sở khoa học.
   Liệu có phải trẻ con sau khi ngủ mơ thường nhớ rõ giấc mơ của chúng hơn là những người lớn? Có những giấc mơ từ thủa bé mà tôi vẫn còn nhớ rõ như thể nó thực sự xảy ra trong thời thơ ấu của tôi. Trong khi bây giờ, là một người trưởng thành, rất đáng tiếc, tôi lại thường không nhớ gì về những giấc mơ của mình. Ngay khi vừa mở mắt tỉnh dậy, đầu óc tôi trở nên trống rỗng dù tôi biết trong lúc ngủ mình có nằm mơ về một ai đó, về một cái gì đó nhưng không nhớ được.
   Thật ra, vấn đề trẻ con và người lớn với những giấc mơ chỉ suy đoán của mình tôi, nhưng dĩ nhiên, dựa trên kinh nghiệm thực tế. Rất rõ ràng, thứ nhất, ai mà không từng là trẻ con, đương nhiên không thể không có những trải nghiệm thú vị của riêng mình. Và thứ hai, cực kì quan trọng, tôi có những nhân chứng sống. Chuyện là thế này: vào một buổi trưa hè oi ả, thời tiết nóng bức thật sự vô cùng nhớp nháp khó chịu, lũ trẻ con sau cả buổi sáng hò hét chạy nhảy náo loạn thì đã lăn quay ra ngủ trong phòng tôi. Ba dì cháu ôm nhau ngủ trên cái giường mét hai bé tí tẹo ( bọn trẻ con thì dù trời nóng như thiêu như đốt vẫn thích ôm ấp trong lúc ngủ ). Và như thường lệ, tôi có một giấc mơ có vẻ khá thú vị nhưng lại không nhớ được khi tỉnh lại. Vậy mà ngay sau khi tôi ra khỏi giường, chẳng may đá phải bọn trẻ con, lũ nhỏ đã thức giấc và bô bô kể lại giấc mơ của chúng. Khi ấy tôi đã rất ngạc nhiên, và cả ghen tị. Sau đó không lâu, một lần khác, khi ba dì cháu cùng ngủ ở ghế sau xe của ông ngoại, hai đứa cháu nhỏ của tôi đã lại tranh nhau khoe khoang về giấc mơ thú vị của chúng, còn tôi, khi được hỏi đến, đã đành phải trả lời "Dì không nhớ rõ lắm, giấc mơ của dì cũng chẳng có gì hay!". Tè Dầm - 4 tuổi- liền phán cho tôi, dì nó, một câu với cái giọng kéo dài đến cả chục giây: "Chán!". Tôi đành kể lại sự tình về nỗi lo âu phiền muộn của mình cho các nhân chứng. Buồn thế đấy... Và đó cũng không phải lần cuối cùng, không có lần cuối cùng vì chuyện đó sẽ còn tiếp diễn nên tôi đã phải đưa kết luận rằng trẻ con luôn nhớ chi tiết những gì chúng đã mơ, còn người lớn thì không chắc.



1. A guess wasn't based on scientific research
   I wonder whether children, after dreaming, usually remember their dreams better than adults. There were terrific dreams long time ago that i still bear in mind as if they really happened in my childhood while in present, I, a grown-up, sadly, usually forget all about the dream right away when waking up. Although knowing that the dream was about someone and something, I still can't remember clearer with an empty head.
    Actually, the problem of adults with dreams is my mere guess, but of course, based on practical experiences. It's very clear that all adults were once children, and they could have their own exhilarating experiences. Moreover, importantlly, I have witnesses, and here is the story: On a sultry summer afternoon, the weather was extremely hot and sticky, the kids, after all morning running around and screaming, rolled on my bed and slept. We hugged eachother and slept in my small bed (Despite the scorching day, my kids still want to be hugged while they are sleeping)

to be continued....

2 comments:

  1. viet cai ji ma co ve thu vi the :x

    ReplyDelete
  2. Công nhận, tớ cũng có vài giấc mơ mà nhớ từ hồi nhỏ đến bây giờ, cảm giác vẫn rất thật. Bây giờ thi mơ xong quên ngay, chán thật đấy.:|

    ReplyDelete